Giới thiệu nội dung
Vào ngày 18 tháng 1 năm 1076, quân của Lý Thường Kiệt cũng đã đến thành Ung Châu. Các tướng của ông đã vây quanh thành Ung Châu như một cái bưng với mấy vạn quân của Lý Thường Kiệt, Lưu Kỷ và các tù trưởng khác. Tướng giữ thành là Tô Giám thấy Đại Việt có quân mạnh, nên đã thực hiện chính sách cố thủ và chờ viện binh. Ông nghĩ rằng, vì khoảng cách giữa Ung Châu và Quế Châu chỉ khoảng 14 ngày đường đi, viện binh sẽ đến kịp. Do đó, ông đóng cửa thành để chống lại quân xâm lược. Khi kiểm tra quân đội trong thành Ung, chỉ có 2.800 quân. Trong khi đó, gần 60.000 dân của Ung Châu kinh sợ đành phải chạy trốn.
Tô Giám đã khích lệ tất cả mọi người trong thành bằng cách phân phát hết tiền công cho dân. Ông đã yêu cầu mọi người kiên trì và không được bỏ trốn. Nếu ai bỏ trốn, họ sẽ bị xử lý theo quân lệnh (một bộ hạ dưới trướng của Tô Giám có tên là Địch Tích đã bị giết trong tình huống này). Bên cạnh đó, ông còn lấy làm động viên khi nói rằng viện binh không xa nữa đã đến thành.
Trước đó, con trai của Tô Giám, Tử Nguyên, đã đến thăm cha và tới lúc phải trở về Quế Châu. Tuy nhiên, Ung Châu lại bị vây và Tô Giám đã bắt Tử Nguyên để vợ và con ở lại. Ông lo sợ rằng nếu người thân đi hết thì dân đều sẽ bỏ trốn. Tử Nguyên đã phải trở về Quế Châu một mình.