Giới thiệu nội dung
Mùa thu vẫn lặng lẽ trôi qua, mang theo những cơn gió dịu êm, thổi nhẹ qua những cánh hoa tím nở rộ khắp vườn. Thiên Hương bước đi với vẻ thảnh thơi, dường như cả thế giới chỉ còn lại cô và vườn hoa này. Đường lối nhỏ trải dọc bởi những viên sỏi êm ái, cô bước chân nhẹ nhàng, lạc vào hương thơm của những bông cúc vàng nắng. Ánh nắng sớm len lỏi qua từng tán cây, tạo nên những bức tranh sắc màu tươi sáng, rực rỡ. Mùa thu tĩnh lặng, thiên đàng xanh trong xanh vẫn giữ mãi vẻ trùng trùng mây trắng.
Thiên Hương vươn mắt lên trời, nhìn thấy một bầu trời cao vút, xanh ngắt như biển mênh mông. Mắt cô rồi lại quay về vườn hoa, ngập tràn niềm vui. Cười nồng nàn trong sự trầm mê, cô đắm chìm trong khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ này. Lần đầu tiên, cô đứng giữa thiên đàng đẹp như mơ. Từ nhỏ, cô luôn nghe mẹ kể về nhà dì Hân và vườn hoa của họ, nhưng cô không hề biết rằng nó đẹp đến như thế. Đến khi đặt chân đến đây, Thiên Hương mới thấu hiểu sự thật tuyệt diệu về vẻ đẹp của nơi này.
Cô nghĩ về thời thơ ấu, khi còn nhỏ, cô thường được mẹ đưa lên nhà dì Hân chơi. Lúc ấy, ngôi nhà nhỏ của họ cũng có một vài cây hoa, nhưng không mấy nhiều như bây giờ. Cô nhớ về những khoảnh khắc tươi vui, những lần chạy nhảy và đùa giỡn vui vẻ cùng với những đứa bạn trong vườn nhỏ. Giờ đây, ngôi nhà đã thay đổi, vườn hoa mở rộ và rực rỡ hơn, nhưng những kí ức ấy vẫn mãi trong tâm hồn cô, làm cho mùa thu này thêm phần đặc biệt và đáng nhớ.