Giới thiệu nội dung
Dựa vào câu tục ngữ "Về già rảnh rỗi viết để giải khuây, nhớ gì viết nấy", thì chắc chắn ông bắt đầu viết khi ông đã vào độ tuổi cao. Tuy nhiên, những gì ông nhớ và viết ra thì thực sự đáng kinh ngạc so với tuổi của ông. Truyện mở đầu Làng Tôi, ông viết về quê hương làng Bắc Nam ở phía bắc Châu Đốc.
Ông tường minh chi tiết về con đường đi nước bước, ông nhớ các sư sãi chân đất ôm bình bát đi khất thực theo sau vài đứa trẻ mới xuất gia. Ông kể về cuộc đua thuyền của người Miên trong ngày lễ Rước Nước. Ông mô tả vũ điệu Là Khol và các nhạc cụ.
Ông ghi lại các hoạt động cúng đình, lễ Vu Lan và đặc biệt là lễ Nghinh Ông "mỗi bốn thanh niên mang một cái kiệu để cung kính các vị Châu Sương, Quan Bình, Ông Oanh đang lên đồng, miệng thở xì xịt, tay cầm kiếm sắt cắt lưỡi lấy máu vẽ bùa, hoặc chém vào lưng, hoặc dùng cây sắt nhọn xuyên thủng hai bên má, máu chảy dầm dề...". Lúc nhỏ, tôi cũng đã từng xem lễ Nghinh Ông nhưng chắc chắn không thể nhớ lại và diễn đạt một cách rõ ràng như Khiêm Cung.