Sách nói Quảng Trị 1972

Quảng Trị 1972

  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6
  • 7
  • 8
  • 9
  • 10
  • 11
  • 12
  • 13
  • 14

Giới thiệu nội dung

Cuốn sách "Quảng Trị 1972" của tác giả Nguyễn Quang Vinh thu hút từ trang đầu đến trang cuối.

Tác giả không thuộc về giới văn học chuyên nghiệp. Anh là một người lính đã trực tiếp tham gia vào cuộc chiến ở Thành cổ Quảng Trị trong năm 1972.

Cuốn sách bắt đầu bằng những dòng viết của tác giả:

"Xin lỗi vì tôi không phải là một nhà văn và cuốn sách này không được viết với mục đích văn học.

Nó chỉ đơn giản là những hồi ức của một người lính, một bức tranh về khoảng thời gian ngắn nhưng khó quên nhất trong cuộc đời tôi ở Mặt trận Quảng Trị, trong cuộc kháng chiến đối với cuộc xâm lược của Mỹ, để giúp đất nước thoát khỏi cảnh tàn phá khủng khiếp. Ở đó, cuộc sống và cái chết luôn đối mặt, từng giây từng phút. Ở đó, mọi sự phân biệt rõ ràng, mọi sự thật trần trụi. Đó là nơi mọi khía cạnh của con người được tiết lộ một cách thả rông, nơi tất cả sự tốt và xấu, dũng cảm và hèn nhát, nhân đạo và tàn nhẫn, cao quý và đê tiện, logic và phi logic, đều được lột tả một cách chân thực. Cuốn sách được xây dựng dựa trên những hồi ức cá nhân của tôi và những người bạn đồng đội, đặc biệt là dựa trên hai cuốn nhật ký của riêng tôi, ghi lại nhiều chi tiết đáng chú ý."

Nguyễn Quang Vinh sinh năm 1954 tại Hà Nội và nhập ngũ vào đầu năm 1972 khi còn là học sinh trường phổ thông Công nghiệp Hai Bà Trưng. Anh ta đầy nhiệt huyết ra trận với tâm hồn lãng mạn và quyết tâm đánh thắng giặc Mỹ xâm lược. Trong nhật ký ra trận, anh viết: "Đôi chân tôi đã in dấu trên rừng Trường Sơn, in dấu trên con đường lớn của dân tộc và lòng tôi cứ ngân lên hai câu thơ của Tố Hữu: "Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước/ Mà lòng phơi phới dậy tương lai".

Tuy nhiên, thực tế chiến trường không chỉ đơn giản là sự phơi phới. Anh trở thành chiến sĩ, sau đó là tiểu đội trưởng của Tiểu đội 4, Trung đội 2, Đại đội 11, Tiểu đoàn 3 thuộc Trung đoàn 48, Sư đoàn 320B tử thủ ở Thành cổ Quảng Trị và Mặt trận Cửa Việt. Anh đi bộ từ bắc vào nam và nhớ lại: "Cả lũ đi mò trong đêm. Tôi bị ngã vào vũng nước, ướt sạch, quai dép bị đứt, đành phải đi đất. Hình như bị lạc rồi, ánh hỏa châu chập chờn khắp nơi. Ðường bờ ruộng trơn như đổ mỡ, tôi nghiến răng dùng hết sức bấm ngón chân xuống đất mà vẫn ngã. Mỗi bước đi là một bước ngã. Súng ống đồ đạc quật oành oạch, quần áo bẩn thỉu như trâu vấy. Nhiều lúc mệt quá, tôi cứ chống hai tay ngồi phệt dưới bùn mà nuốt nước mắt: Cuộc đời chưa bao giờ bị cực khổ như thế này"! Cuộc sống ở chiến trường có những điều mà bây giờ lớp trẻ không thể hiểu nổi: "Sau bữa trưa chỉ có cơm với muối, chúng tôi rửa bát bằng cách sục ca nhôm vào cát rồi chùi. Ở đây thì lấy đâu ra nước mà rửa bát. Có nước ở hố bom cách đó vài chục mét, nhưng ra lấy lại sợ bị pháo kích"..."""

Trang tổng hợp những sách nói hay, truyện audio, mới nhất, chất lượng cao và hoàn toàn miễn phí.