Giới thiệu nội dung
Thi nhân Việt Nam là một cuốn sách kết hợp tuyển chọn và nghiên cứu về phong trào thơ mới Việt Nam, được biên soạn bởi hai anh em nhà văn Hoài Thanh và Hoài Chân. Cuốn sách này là tập thơ đầu tiên đưa vào danh mục các tác phẩm thơ mới, ghi chép các nhà thơ đã nổi tiếng và các bài thơ có giá trị trong thời kỳ từ 1932 đến 1941. Phương pháp bình luận trong sách được thực hiện theo quan điểm chủ quan, được nhiều tác giả đánh giá cao về giọng bình và độ nhạy cảm trong cảm nhận.
Cuốn sách được xuất bản vào thời điểm đỉnh cao của phong trào thơ mới (1941), khi các tác giả nổi tiếng như Xuân Diệu, Huy Cận, Hàn Mạc Tử, Vũ Hoàng Chương, Nguyễn Vỹ, Đoàn Phú Tứ đã cho ra đời những bài thơ hay nhất của họ (ví dụ như Gửi hương cho gió của Xuân Diệu, Lửa thiêng của Huy Cận, Thơ Hàn Mạc Tử, Thơ say của Vũ Hoàng Chương...). Đây cũng là thời điểm quan niệm "nghệ thuật vị nghệ thuật" của Hoài Thanh đạt đỉnh cao. Tuy nhiên, sau đó, sau cuộc cách mạng, quan niệm của ông dần chuyển sang "nghệ thuật vị nhân sinh" và đến một chừng mực cực đoan là ông muốn đánh bại cuốn sách Thi nhân Việt Nam bằng những lời chỉ trích về quá khứ về "tôi cá nhân" một cách rất quyết liệt.