Sách nói Chuyện Kể Năm 2000

Chuyện Kể Năm 2000

  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6
  • 7
  • 8
  • 9
  • 10
  • 11
  • 12
  • 13
  • 14
  • 15
  • 16

Giới thiệu nội dung

"Chuyện kể năm 2000" là một tác phẩm miêu tả cuộc sống trong nhà tù qua góc nhìn của nhân vật Tuấn. Trong tập đầu, độc giả được chứng kiến cuộc sống tù đầy khắc nghiệt, đại diện cho cuộc sống của mọi người trong xã hội. Trong tập thứ hai, nhân vật chính trở về cuộc sống bên ngoài nhà tù, và đọc giả nhận ra rằng cuộc sống bên ngoài còn khó khăn hơn nhiều. Mọi người không được sống đúng đạo đức. Ngay cả những người tốt bụng nhất cuối cùng cũng trở thành kẻ buôn lậu, trộm cắp. Họ phải học cách nói dối, che đậy để sống được...

Có tài liệu cho biết đây là một cuốn tiểu thuyết/tự truyện và nhân vật chính là "Bùi Ngọc Tấn, bị tù năm năm, số CR880, như Hắn, Nguyễn Văn Tuấn, nhân vật chính trong Chuyện kể năm 2000". Ngoài ra, trong "Chuyện kể năm 2000", tác giả đề cập đến hơn ngàn trang bản thảo nhỏ gọn bị tịch thu làm "bằng chứng cho vụ án", bao gồm các tác phẩm: Hải đăng, tiểu thuyết; Hoa cau, truyện dài; Làn sóng thứ nhất, tiểu thuyết; Những người đang sống, kịch bản phim; Những chuyện trên một vùng cửa biển, truyện ngắn; Đầu cầu, trường ca...

Theo lời tác giả đề ở cuối tác phẩm, ông bắt đầu viết bộ tiểu thuyết này từ tháng 6 năm 1990 đến 30 tháng 11 năm 1991 để hoàn thành. Bản thảo được xem xét cuối cùng vào tháng 8 năm 1998. Theo những người thân cận của tác giả, tác phẩm đã được viết lại nhiều lần trong vòng 9 năm, "điều này giải thích một phần về mặt cấu trúc hình thức và nội dung của văn bản".

Nhà văn Thụy Khê đã viết, "Chuyện kể năm 2000 mở ra cánh cửa của Goulag Việt Nam. Một Goulag sâu thẳm, có lịch sử, mang bản chất Đông phương, không bạo lực tàn ác, không máu me và tra tấn như Goulag phương Tây".

Bùi Ngọc Tấn sinh vào năm 1934 và quê ông ở làng Câu Tử Ngoại, xã Hợp Thành, huyện Thủy Nguyên, thành phố Hải Phòng. Ngay từ năm 1954, ông đã bắt đầu viết văn và viết báo. Ông đã có tác phẩm được in ở các nhà xuất bản như Văn học, Lao động, Thanh niên, Phổ thông khi mới 20 tuổi.

Trước khi làm công việc viết văn, ông đã từng là phóng viên của báo Tiền Phong ở Hà Nội và sử dụng bút danh Tân Sắc.

Sau đó, vào năm 1959, ông trở về quê và làm biên tập viên cho báo Hải Phòng Kiến Thiết. Ông tập trung vào việc viết báo để nuôi 6 người trong gia đình. Ông có mối quan hệ thân thiết với nhà văn Nguyên Hồng và Bí thư Thành ủy Hoàng Hữu Nhân, người quan tâm đến giới văn nghệ và đã giúp đỡ ông trong những thời điểm khó khăn.

Ông đã trải qua giai đoạn bị tập trung cải tạo kéo dài 5 năm (1968-1973) với cáo buộc "Xét lại, chống Đảng", nhưng không được xét xử. Ông cho biết rằng người đã ra lệnh bắt ông và đuổi vợ ông khỏi trường Đại học trong thời gian ông bị cải tạo là giám đốc công an thành phố Hải Phòng Trần Đông.

Trong thời gian ông bị tạm giam, hơn 1000 trang bản thảo của ông đã bị tịch thu và không bao giờ được trả lại. Theo lời của nhà văn Vũ Thư Hiên viết về ông, ông không liên quan đến chính trị, nhưng bị bắt chỉ vì quen biết với ông Hồng Sĩ. Sau khi án bị xóa, sau hai năm thất nghiệp, Bùi Ngọc Tấn được Tổng cục Thủy sản Hoàng Hữu Nhân bổ nhiệm làm nhân viên theo dõi thi đua khen thưởng tại Liên hiệp Xí nghiệp Đánh cá Hạ Long.

Trong suốt thời gian làm công việc này từ 1974 đến 1994, ông trở thành một "người ẩn dật" với văn chương, ngừng viết trong 20 năm. Theo đài RFA, trong thời gian đó ông không được phép viết hoặc ghi chép gì, thậm chí nhật ký cũng bị công an văn hóa kiểm tra và tịch thu thường xuyên.

Ông trở lại với việc viết văn thông qua bài viết "Nguyên Hồng, thời đã mất" đăng trên tạp chí Cửa Biển tại Hải Phòng vào năm 1993.

Ngày 18/12/2014 ông mất tại nhà con trai mình (anh Bùi Ngọc Hiến) ở Hải Phòng sau một thời gian bị bệnh phổi nặng.

Tang lễ của ông được tổ chức vào ngày 20 tháng 12 năm 2014.

Trang tổng hợp những sách nói hay, truyện audio, mới nhất, chất lượng cao và hoàn toàn miễn phí.