Giới thiệu nội dung
Đà Lạt là một hiện tượng đô thị đặc biệt trong lịch sử quy hoạch đô thị Việt Nam. Nó mang hình mẫu châu Âu trong lòng Việt Nam, được thể hiện qua hệ thống giao thông, kiến trúc, phân khu chức năng, bảo tồn cảnh trí tự nhiên và lối sống cư dân. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều khoảng trống cần điền vào để có một cái nhìn hoàn chỉnh về Đà Lạt.
Cuốn sách "Đà Lạt Năm Xưa" của Nguyễn Hữu Tranh là một công trình biên khảo tỉ mỉ về thành phố Đà Lạt. Nhờ việc kết nối các tài liệu trong hơn một thế kỷ, cuốn sách đã tạo ra một cái nhìn rõ nét về quá trình hình thành và phát triển của Đà Lạt từ cuối thế kỷ 19 đến nửa đầu thế kỷ 20. Sự gọn gàng và mạch lạc của cuốn sách là nhờ vào việc chọn lựa các tài liệu hấp dẫn, từ hồi ký của các nhà khoa học và chính khách Pháp như Gabrielle M. Vassal, Étienne Tardif và bác sĩ Alexandre Yersin, đến các bài viết trên báo Pháp thời Đông Dương và các bản đồ, công trình dân tộc học, đồ án quy hoạch thành phố.
Cuốn sách được thực hiện từ đầu những năm 1990, khi hình ảnh Đà Lạt cũ vẫn còn rõ nét và việc truy cập và lưu trữ dữ liệu đòi hỏi nhiều nỗ lực và kỹ năng. Qua hai thập kỷ, cuốn sách đã chứng tỏ giá trị của nó. Những nỗ lực này của tác giả, một nhà nông học, đã khiến cuốn sách trở thành một tài liệu tham khảo cần thiết cho các nghiên cứu về Đà Lạt. Kiến thức chuyên môn về thực vật của tác giả đã mang lại thông tin đáng tin cậy và hiểu biết về không gian cảnh sắc trước khi người Pháp thiết lập đô thị theo mô hình phương Tây. Cuốn sách cũng chỉ ra rằng Đà Lạt từng có một nền tảng phong tục riêng, đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì sự phát triển bền vững của thành phố. Cuốn sách cũng chứa đựng tình yêu của tác giả đối với thành phố xinh đẹp của mình.