Sách nói Gieo Gió Gặt Bão

Gieo Gió Gặt Bão

  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6

Giới thiệu nội dung

Gieo Gió Gặt Bão "Thật là đáng tiếc!

  • Điều gì đáng tiếc vậy? - Hảo hỏi chồng và nhìn theo hướng ông Nho đang nhìn: rạp chiếu bóng đông đúc vào buổi tối đó, không thể biết ông ta đang nhìn cái gì.
  • Điều gì đáng tiếc vậy? - Hảo lặp lại câu hỏi.
  • Chiếc áo...
  • Áo nào?
  • Chiếc áo đầm của cô bé kia đấy. Hảo bất ngờ để ý đến chiếc áo đầm của một cô bé khoảng mười hai tuổi, nhưng bà vẫn chưa hiểu ý nghĩa của từ "đáng tiếc" mà chồng đang nói. Như đoán được ý của vợ, ông Nho giải thích rõ ràng:
  • Anh nói "đáng tiếc" là đáng tiếc cho cô bé, chứ không phải đáng tiếc cho chiếc áo. Cô bé đáng yêu và dễ thương như vậy mà mặc áo rất đơn giản.
  • Đúng vậy. Chiếc áo này đẹp, nhưng lại là áo mua ở cửa hàng. Lúc mua có lẽ không đo, nên áo dài quá. Hoặc có đo, nhưng cha mẹ cô bé không hiểu về thời trang, mua áo không hợp, nên trông nó như người nông thôn.
  • Anh thấy cô bé Tây chỉ mặc áo ngắn đến đầu gối thôi.

Bình Nguyên Lộc sinh tại làng Tân Uyên, tổng Chánh Mỹ Trung, tỉnh Biên Hòa (nay thuộc thị trấn Tân Uyên, huyện Tân Uyên, tỉnh Bình Dương). Ông có gốc gác từ một gia đình trung lưu đã sinh sống tại Tân Uyên suốt mười đời. Cha ông là ông Tô Phương Sâm (1878-1971), người làm nghề buôn gỗ. Mẹ ông là bà Dương Thị Mão (hay Mẹo) (1876-1972). Giấy khai sinh ghi rõ tên thật của Bình Nguyên Lộc là Tô Văn Tuấn, sinh ngày 7 tháng 3 năm 1915.

Tuy nhiên, thực tế có thể ông sinh vào năm 1914, ít nhất một năm trước ngày ghi trên giấy khai sinh, nhưng không rõ ngày 7 tháng 3 có chính xác hay không. Nhà ông chỉ cách sông Đồng Nai khoảng hơn một trăm mét, và dòng sông này đã để lại dấu ấn sâu trong một số tác phẩm của ông sau này, như truyện ngắn "Đồng đội" (trong tập "Ký thác") và cuốn hồi ký "Sông vẫn đợi chờ" (viết và đăng tại California, Mỹ)...

Trang tổng hợp những sách nói hay, truyện audio, mới nhất, chất lượng cao và hoàn toàn miễn phí.