Giới thiệu nội dung
Một buổi trưa nắng chói chang, cuối mùa hè. Dường như cả sức nóng của mặt trời đã hút hết, để sắp sang thu trong làng không có tiếng động nào; mọi vật đều bị nắng đốt, im lìm trong không khí khó thở. Không một cơn gió. Trên sân đất nẻ, gồ ghề và cứng như đá, Trác đội chiếc nón chóp rách, cúi lưng quét thóc.
Cô phải đặt hai chân xuống để tránh sự nóng cháy của sàn nền. Thỉnh thoảng, cô đứng thẳng lưng để giảm mệt mỏi, sau đó đưa tay áo lên lau mồ hôi chảy dài trên khuôn mặt. Chiếc áo nhuộm màu nâu đã phai và vá nhiều chỗ bị ướt, dính chặt vào lưng cô. Chiếc yếm trắng nhỏ bé, căng trên hai vú và để lộ hai bên xương sườn trắng mịn.
Mỗi khi Trác cúi xuống để gom những hạt thóc bị rơi trong các khe bằng cái chổi cùn, chiếc váy cộc hớt lên quá đầu gối, để lộ một phần đùi trắng trẻo, trái ngược hoàn toàn với đôi chân của cô, đen đủi vì dính bùn và nắng suốt ngày. (Trích đoạn)