Giới thiệu nội dung
Trong thế giới của tiểu thuyết ngôn tình "Mị Cốt Chi Tư," chúng ta được giới thiệu với nhân vật chính là Lâm Mị. Lâm Mị có nhan sắc xinh đẹp, đầy quyến rũ, nhưng cô lại có một khuyết điểm không thể bỏ qua, đó là xương cốt của cô quá yếu đuối. Cô không thể ngồi lâu hoặc đứng lâu mà không cảm thấy mệt mỏi. Mọi người xung quanh cô, đặc biệt là những người phụ nữ lớn tuổi, đánh giá cô là một thiên thần với xương cốt mềm mại, không thể giữ dáng đoan trang.
Với mong muốn tự cải thiện, Lâm Mị đã cố gắng nhiều cách, nhưng kết quả luôn không được như ý. Điều tồi tệ hơn là, sau khi có kinh vào năm ngoái, cô phát hiện mình có một sự thay đổi đáng ngại - khứu giác của cô trở nên cực kỳ nhạy bén. Cô có thể cảm nhận mùi của đàn ông trẻ tuổi và khiến xương cốt của họ trở nên mềm nhũn, gần như không thể đứng vững.
Tình huống này thật sự đáng xấu hổ và cô không thể để người khác biết về nó. Bệnh tình này đã làm cho tâm hồn của Lâm Mị rối bời. Lúc này, Tô Trọng Tinh, đứng cách cô vài bước chân, đợi đến lúc cô ưỡn ngực duỗi cổ nhưng không trả lời, nhăn mặt và nói lạnh lùng: "Cô muốn thế nào thì mới chịu hủy bỏ hôn ước?" Điều này đưa chúng ta vào quá khứ, cách đây mười tám năm, khi Tô thái gia và Lâm thái gia đều là quan chức tại Dịch Châu.
Mẹ của Tô Trọng Tinh và mẹ của Lâm Mị là bạn thân, và sau khi mỗi người sinh con trai và con gái, họ thường đùa giỡn rằng họ muốn kết hôn với nhau để trở thành "thông gia." Tin đồn này đã lan đến tai của Tô thái gia và Lâm thái gia, và trong một buổi say rượu, họ đã nói đùa với nhau về việc kết hôn cho Tô Trọng Tinh và Lâm Mị. Sau đó, họ trao đổi đồ tín vật và định hôn cho hai người. Tuy sau đó Tô thái gia đã thăng tiến và rời Dịch Châu, nhưng hôn ước vẫn được giữ nguyên.