Giới thiệu nội dung
Bắc Bình, năm Dân Quốc thứ Nhất.
Ngày đó đối với Uyển Quân, thật giống như một giấc mơ dài.
Ngay từ sáng sớm, trong nhà đã tràn đầy những bà cô bà dì, xôn xao khắp nơi. Mẹ lấy một tấm áo đỏ thêu hoa để thay cho cô, bỏ những áo ngắn, váy dài cô vẫn mặc hàng ngày, bảy tám người đến xung quanh cô, xoa kem đánh phấn cho cô, đeo hoa tai, đeo xuyến rồi che mặt cô lại, sau đó mẹ ôm cô vào lòng, rưng rưng nước mắt nói: Uyển con, khi xa mẹ đừng có cư xử như một đứa trẻ con nữa nhé. Sang nơi đó phải hành xử như một người lớn một chút, phải nghe lời, phải ngoan ngoãn, phải biết phục vụ Ông bà đó, hiểu chưa?...