Giới thiệu nội dung
Đông Thiệu vội vàng theo sau Vy Hà, anh đã bắt kịp cô trên con đường lớn. Nhìn thấy Đông Thiệu đuổi theo mình, Vy Hà buồn bã khóc to:
- Anh hãy để em một mình đi, hãy để em chết đi, không quan tâm gì đến em cả, hãy để em! Đông Thiệu ôm Vy Hà:
- Anh xin lỗi em Vy Hà. Em không nên đến đây tìm anh. Em thấy rồi, cha vừa mất, gia đình anh đang trong cảnh khó khăn…
- Em thật khổ!
- Anh biết em khổ, Mịn cũng khổ. Cô ấy bắt anh đuổi theo em, sợ em tuyệt vọng làm điều nguy hiểm. Vy Hà cảm thấy đắng lòng. Thì ra anh chỉ vì sợ cô tự tử mà theo đuổi. Ôi! Cô ta tỏ ra cao thượng để tranh giành tình yêu của Đông Thiệu, một thứ giả tạo, vì cô ta là người vợ được công nhận. Vy Hà cự tuyệt đẩy mạnh tay Đông Thiệu.