Giới thiệu nội dung
Ngô Tất Tố, một người đa tài với nhiều vai trò như nhà văn, nhà báo, nhà Nho học, dịch giả, và nhà nghiên cứu, đã để lại dấu ấn lớn trong văn hóa và văn học Việt Nam trong giai đoạn 1954 và sau đó. Ông sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo theo trường phái Nho ở làng Lộc Hà, tổng Hội Phụ, phủ Từ Sơn, Bắc Ninh.
Từ khi còn nhỏ, Ngô Tất Tố đã nhận được sự giáo dục về chữ Hán theo truyền thống Nho học. Năm 1898, ông bắt đầu học viết chữ Hán dưới sự dạy dỗ của ông nội tại quê hương. Năm 1912, Ngô Tất Tố tham gia vào các kỳ thi truyền thống do triều đình nhà Nguyễn tổ chức, sau khi học tư chữ Pháp trong một thời gian ngắn.
Năm 1926, ông chuyển đến Hà Nội và tham gia làm việc cho tờ "An Nam tạp chí." Tuy ông gặp khó khăn về tài chính và sau đó phải di chuyển đến Sài Gòn, nhưng tại đây, ông có cơ hội tiếp xúc với tri thức và văn hóa đa dạng ở khu vực thuộc địa, mở ra cho mình một cửa ngõ đến thế giới kiến thức rộng lớn và đa dạng.