Giới thiệu nội dung
Trích đoạn "Truyện Cổ Phật giáo":
Vợ chồng ông Cấp Cô Độc
Tu-đạt-đa, còn được gọi là Tu-đạt, là một người từ thiện lớn, luôn hạnh phúc khi thực hiện những việc lành, những hành động thiện đức. Ông thường giúp đỡ những người nghèo khó, cung cấp cơm gạo, quần áo cho họ. Không phân biệt nam nữ, già trẻ, nếu ai đang trong tình trạng khó khăn, bất hạnh và không có nơi để dựa dẫm, khi tìm đến ông, ông luôn vui vẻ giúp đỡ một cách ngay lập tức. Vì vậy, mọi người đặt cho ông biệt danh "Cấp Cô Độc", ý nghĩa là "người luôn cung cấp giúp đỡ cho những người cô độc, không có nơi nương tựa".
Một ngày nọ, Tu-đạt-đa đến thăm trưởng giả Thủ-la tại Vương-xá để thảo luận về việc tổ chức một buổi hôn lễ cho người con trai út của ông. Trong chuyến đi này, ông tình cờ gặp đức Phật và nghe pháp âm từ Ngài. Tâm hồn ông tràn đầy vui mừng, và ông quyết định xây dựng một ngôi chùa để mời đức Phật và các vị tỳ-kheo đến làm lễ giáo hóa chúng sinh tại thành Xá-vệ. Đức Phật đồng ý vui vẻ và hứa rằng khi ngôi chùa xây xong, Ngài sẽ đến đó.