Giới thiệu nội dung
Người tu hành chúng ta cần có sự quyết tâm trong việc tu tiến, và để có điều này, trước hết phải có lòng hổ thẹn. Điều này vô cùng quan trọng, vì chỉ khi biết hổ thẹn, chúng ta mới có đủ tâm lực để tiến bộ trong con đường tu hành. Thường thường, chúng ta có thể tu luyện mà thiếu lòng hổ thẹn, hoặc chỉ lặn lội chứ không có động lực mạnh mẽ, dẫn đến sự suy thoái hoặc trở lại cuộc sống thường nhật. Do đó, người xuất gia tu hành thường phải nuôi dưỡng lòng hổ thẹn để tự nhắc nhở mình và tiến bộ...
Ta ơi là ta,
Mi ở đâu ra?
Mà làm điên đảo,
Khắp cõi Ta bà.
Mở mắt sinh ra,
Liền khóc oa oa,
Bảo cho người biết,
Là có mặt ta !
Trong suốt cuộc đời,
Theo sát bên người,
Tạo thành cuộc sống,
Giận ghét buồn vui.
Đi khắp thế gian,
Tột cõi ba ngàn,
Không đâu chẳng thấy,
Bóng ta lang thang.
Đây rồi là ta!
Muôn thuở lầm qua,
Chỉ do ngũ mớ,
La hoảng là ta.
Ta là ta là
Thì chẳng là ta
Xin nhắn cho đời,
Mau hảy thoát ra!